AE đừng nói Toán là môn học khô khan, cứng nhắc nữa nhé. thú vị lắm đấy.
Đường vào tim em là đường định hướng
Uốn vòng vèo như đồ thị hàm sin
Anh muốn tin vào toạ độ trái tim
Mở khoảng nghiệm gởi tình anh nơi đó.
Đôi mắt em là phương trình để ngỏ
Rèm mi nhẹ nghiêng một góc anpha
Tóc em dài như định lí Bunhia
Môi hội tụ 1 nụ hôn bối rối.
Ôi ... anh ngốc! Yêu sao lời em nói.
Sinh nhật em anh tặng trái cầu quay
Đêm noel hình chóp cụt trên tay
Anh dâng em cả trái tim thổn thức
Mãi mãi em ơi! Phương trình không mẫu mực.
Và em là nghiệm … duy .. nhất … của đời Anh.
Nữa nè
Kể từ lúc em về nơi VÔ CỰC
Tôi thẫn thờ nhìn MẶT PHẲNG ĐỒNG QUY
Hình bóng em như ĐƯỜNG THẲNG BẤT KỲ
QUỸ TÍCH đó nhưng tìm hoài chẳng được
Thu lại đến với ĐẠO HÀM ly biệt
TRỤC TUNG HOÀNH đành chia ngả đôi ta
Niên học nào in HÀM SỐ BẬC BA
Hàm NGHỊCH BIẾN để tình ta GIỚI HẠN
Tôi với em SONG SONG hoài tình bạn
Chưa một lần TIẾP XÚC để mến nhau
Tôi mong rằng THẲNG GÓC tựa ĐƯỜNG CAO
Để có dịp đi trên ĐƯỜNG TIỆM CẬN
Ôm ĐỒ THỊ để tủi hờn thân phận
GIAO ĐIỂM nào tôi sẽ gặp lại em
HỆ THỐNG kia với mái tóc đen huyền
PHƯƠNG TRÌNH đó dẫn về TÂM ĐỐI XỨNG
Tôi mến em như một HÀM LIÊN TỤC
Mến thật tình CẤP SỐ chứng lòng tôi
PARABOL buồn mang hình bóng của em
Để bối rối trong lòng tôi Cực Trị
Em số ảo ẩn mình sao số mũ
Phép khai căn ai biến hoá khôn lường
Ôi cuộc đời đâu chỉ dạng toàn phương
Bao biến cố của một thời nông nổi
Bao kì ảo cho khát khao vươn tới
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần còn chút ép-xi-lon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại nhầm rơi mắc cạn giữa phương trình
Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lôgic bị giận hờn dập xoá
Vẫn hiện về một đáp số là tình cảm của đôi ta.
Có những chiều ….. Anh lang thang trên dãy số buồn thiu
Lòng khao khát được một lần hội tụ
Sao lại quên điều kiện cần và đủ
Giới hạn nào xa tít đến vô song.
Em phân kỳ về phương ấy mênh mông
Ta cố định bên em bé bỏng
Để hàm số suốt một miền biến động
Liên tục rồi lại gián đoạn em ơi.
Khả vi chưa sao gia số nghẹn lời
Muốn tiếp tuyến lại hóa thành tiệm cận
Đành tìm nhau trong lớp hàm bị chận
Lấy tích phân trên diện tích mặt cầu
Khả tích rồi sẽ hội tụ về đâu
Càng suy rộng càng vô cùng nỗi nhớ
Và tháng ngày bỗng thành chuỗi số
Sự phân kỳ định mệnh thương đau.
Tiêu chuẩn nào hội tụ cùng nhau
Để Cauchy lắc đầu ngao ngán
Leibnitz buồn đan dấu với thời gian.
Chuỗi lũy thừa hay gánh nặng đa mang
Miền hội tụ tìm chi cho mệt
Tính tổng mãi cũng về cõi chết
Dừng lại đây cực trị của Lòng anh.